Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011

ĂN

Con người sống được nhờ ăn
Không ăn chắc chết nhăn răng còn gì
Đơn giản thế còn chi để nói
Nhưng cái ăn nhiều loại khác nhau
Thừa tiền nên mới rủ nhau “ăn xài”
Còn những kẻ bạc bài đen đỏ
Tiền vơ vào chỉ tổ “ăn gian”
Xưa nay trong giới nhà quan
Thì chuyên “ăn lót”, “ăn càn” mà thôi
Giới “ăn nói” là người hung biện
Lý thuyết gia mười miệng, năm mồm
Còn dân khố rách áo ôm
“Ăn đong” bữa sớm, bữa hôm qua ngày
Dân “ăn nhậu” chin say một tỉnh
Rượu cố vào nhân tính mất đi
Ma men cứ ám li bì
Đời người kể cũng bỏ đi một đời !
“Ăn diện” ấy là người chải chuốt
Theo thời trang quần lượt áo là
Bên ngoài phong nhã, hào hoa
Biết đâu để giấu cái tà trong tâm
Còn cái món “ăn nằm”, “ăn ngủ”
Từ tiểu nhân, quân tử đều ham
Có điều khuyên hãy đàng hoàng
Đừng nên “ăn hổn” làm càn mà nguy
Món nầy hấp dẫn, mê ly ! .
Tú Lắc
“Ăn chơi” chỉ những nhà giàu

Không có nhận xét nào: