Thứ Ba, 16 tháng 8, 2011

Thơ viết tặng một nhà văn

Lê Phú Khải

Nhà văn Nguyên Ngọc từ Quảng Nam ra Hà Nội tham gia biểu tình chống xâm lược Tàu

Có những con người mang nỗi nhục áo cơm
Có những con người mang hồn thiêng sông núi
Đất nước nào chẳng thế phải không em?
Anh lẫn đi trong đám biểu tình
Nhưng tất cả vẫn nhận ra
Vì anh là nhà văn cao lớn nhất
Đứng ngang tầm với khát vọng của nhân dân
Cho tôi hôn vầng trán rất Quảng Nam
Suốt đời cãi cho lẽ phải
Đất nước còn những người như thế
Đất nước này không thể suy vong
“"Đường chúng ta đi"” (1) còn lắm gai chông
Vẫn còn Nguyên chất Ngọc
Anh xuống đường
"Đất nước đứng lên" (2)
“"Rừng xà nu" (3) lại nổi bão giông…………...

TP.HCM 8/2011

Không có nhận xét nào: