Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

MAI EM CÓ VỀ

Thơ Đỗ Xuân Quang

Mai em có về quê ta, Đà Nẵng.
Chiều qua phà, lất phất giọt mưa thưa.
Em nhìn thử, phía bên kia An Hải.
Trường Khiết Tâm, ôm bóng gốc đa làng ?



Em nhìn thử, chiều vàng con nước đổ .
Nước có còn cuồn cuộn những ngày mưa.
Khóm lục bình còn nhấp nhô trên sóng ?
Xuôi chân cầu De Lattre trổ nhiều hoa.
Mai em về, qua khuôn viên trường cũ.
Ngang con đường Độc Lập thuở xưa nào.
Em nhớ nhìn Diệp Hải Dung ngày đó.
Có dáng hình hai đứa lúc quen nhau.
Đường Thống Nhất, hàng cây sao bóng rợp.
Vẫn còn nguyên con dốc nhỏ Cầu Vồng?.
Mai em về, tìm dùm anh hình bóng.
Anh bỏ quên ven biển vắng Thanh Bình.
Mấy mươi năm, tàn cuộc chiến chinh.
Anh lạc mất theo tháng ngày biến đổi.
Mấy mươi năm, chúng mình đời lạc lối.
Anh chưa quên những vạt nắng sân trường.
Tà áo ai gió lộng ngát mùi hương.
Thơm phố thị, chợ Vườn Hoa nghẽn lối.
Mai em về bến sông Hàn một tối.
Gió có còn lồng lộng thổi ngàn khơi.
Còn leo lét, ánh đèn câu Mân Thái.
Hà Thân đêm, còn ơi ới gọi đò ?
Mai em về, lỡ chúng mình tao ngộ.
Nhìn mặt nhau, chắc nghẹn chẳng nên lời.
Nói gì đây, tình Trường cũ, Bạn ơi.
Lời chưa mở đã nghe lòng quặn thắt...

Đỗ Hoàng Sa
(Đỗ Xuân Quang)

Không có nhận xét nào: