Thứ Hai, 3 tháng 1, 2011

Một: đảm bảo là trinh nữ

Chỉ một tờ quảng cáo… vậy thôi !!

Untitled Một tờ quảng cáo. Nó được dán tại góc đường giữa thành phố Đài Bắc – Đài Loan. Với những ai không hiểu tiếng Trung hoặc không đọc được chữ Phồn Thể, có thể dễ dàng lướt qua không thấy gì đáng nói vì nghĩ chắc cũng chỉ là một tờ quảng cáo bình thường la liệt kiểu như "khoan cắt bê tông", "hút hầm cầu"… dán nhan nhản, la liệt khắp trụ điện, tường phố ngõ ngách ở Hà Nội mình.

         
         
          Trước hết, mời các bạn đọc bản dịch:
tam bien quang cao           GIỚI THIỆU CÔ DÂU VIỆT NAM
          Trong vòng 3 tháng đảm bảo cưới được về nhà
(thời gian đi về hoàn thành trong 6 ngày)
          Chỉ cần 20 vạn Đài tệ
          4 đảm bảo lớn:
          Một: đảm bảo là trinh nữ
          Hai: trong vòng 3 tháng cưới về nhà
          Ba: không phải trả thêm chi phí nào
          Bốn: trong vòng 1 năm nếu cô dâu trốn sẽ được đền bù 1 cô dâu mới
          Điện thoại liên hệ
          (20 vạn Đài tệ tương đương khoảng 130 triệu VNĐ).
          Đọc xong, bạn nghĩ gì?
__________

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Chưa được 50 năm nhưng dân Tộc Việt Nam đã gặt hái được kết qủa của chính sách Trăm Năm Trồng Người

Nặc danh nói...

Cậu bé nhờ bố giải thích rõ các từ chính trị và hệ thống hành chính nhà nước vừa học ở lớp. Ông bố là một Bí Thư Huyện Ủy, nói:

"Con hãy nhìn vào gia đình mình đây là một điển hình. Trong nhà nầy Bố là người lảnh đạo cao nhất, là bí thư của nhà nầy , vậy bố là Đảng. Mẹ quản lý số tiền thu vào nên mẹ là Nhà nước. Con được cha mẹ chăm lo đời sống hàng ngày nên con là Nhân dân. Chị ôsin (đầy tớ) nhà ta dĩ nhiên là Giai cấp lao động, là giai cấp trung thành với Đảng, còn cậu em còn quấn tã của con sẽ là Tương lai đất nước. Con hiểu chưa?" Cậu bé hiểu mập mờ nhưng không hỏi thêm và lăn ra ngủ.
Nửa đêm cậu bé tỉnh dậy phần vì đói phần vì cậu em đã ị ra tã lót và
khóc. Cậu đi đến phòng ngủ bố mẹ, gõ cửa nhưng mẹ ngủ rất say nên
không nghe tiếng. Cậu bèn đi đến phòng chị ôsin thì nhìn thấy bố đang ì xèo vật nhau với chị ta trên giường. Cả hai đều rất "bận rộn" nên cũng
không nghe thấy tiếng gõ cửa của cậu ta. Cậu chán nản đi về phòng và
ngủ tiếp.
Sáng hôm sau trong lúc ăn sáng ông bố hỏi con trai xem cậu ta đã hiểu
các từ mình đã giảng hôm qua chưa.

Cậu bé trả lời: "Vâng, bây giờ con đã hiểu rồi. Đảng thì đè đầu cưỡi cổ , tước đoạt hết quần áo Giai cấp lao động, trong khi Nhà nước ngủ say như chết. Nhân dân thì đói nhưng không biết kêu la với ai ,còn Tương lai đất nước thì chèm nhẹp thúi hoắc!"