Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

Báo chí đâm-chém-giết-hiếp



PDT
imageMở đầu, xin kể chuyện anh ninh làm việc với tôi, sau khi tôi ký kiến nghị trả tự do cho Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ ở phiên sơ thẩm. Nhưng tên tôi xin viết tắt để tránh bình luận trên mạng, chứ không phải sợ an ninh vì khi kể ra sự việc, an ninh biết tôi là ai.
Mấy anh an ninh mời tôi ăn sáng, bởi cũng chỗ quen biết trước. Sau buổi ăn sáng-trò chuyện-làm việc, tôi muốn trả tiền thì các anh an ninh không cho. Nói chung buổi ăn sáng-trò chuyện-làm việc diễn ra lịch sự. Các anh hỏi nhẹ nhàng nhưng thẳng thắn, tên tôi trong bản Kiến nghị là tôi ký hay ai đó mạo danh? Tôi cũng nói thẳng, tôi ký.
Tôi giải thích, ký Kiến nghị trả tự do cho Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ không có nghĩa, tôi hoàn toàn đồng ý với các quan điểm của Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ. Có một số quan điểm và phương pháp thể hiện tôi không tán thành. Nhưng tôi Kiến nghị trả tự do cho Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ bởi quyền bày tỏ quan điểm cá nhân được pháp luật bảo vệ. Và còn vài lý do cụ thể sau.


Phiên tòa làm xấu hình ảnh của đất nước, có hại cho đất nước. Ngay hình ảnh phiên tòa, Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ áo vét trang trọng và luôn ngẩng cao đầu, còn các chiến sỹ công an và quan tòa luôn cúi đầu hoặc nhìn lơ láo. Tôi phản đối phiên tòa còn muốn gián tiếp phản đối điều tra, từ việc bắt Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ với hai bao cao su trong khách sạn ở thành phố Hồ Chí Minh; cấp Bộ mà làm quá kém cỏi, xử lý những vụ tương tự thì ở Cần Thơ, công an cấp phường và quận làm khéo hơn. Nhưng tôi nghe dư luận có ý kiến cho rằng, tòa án và an ninh về nghiệp vụ không quá dở như thế, mà chắc không tán thành vụ án nên “làm như phá” vậy. Do đó, tôi thấy cần hủy bản án, đình chỉ điều tra, trả tự do cho Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ. Sau đó, muốn làm gì thì tính toán cho chu đáo hơn.
Các anh an ninh bảo, những suy nghĩ của tôi, nếu tôi cho các anh biết hoặc phản ánh bằng con đường hành chính thì hay hơn. Tôi trả lời, liệu có ai nghe không, các anh là chỗ quen biết thì nghe nhưng nhiều cấp trên của các anh, suốt ngày họp hành và ăn nhậu có còn thời gian để nghe ý kiến của người như tôi không? Các anh không trả lời, nhưng tôi cũng bảo, dù sao về sau nếu có chuyện tương tự tôi sẽ bày tỏ ý kiến với các anh. Các anh dặn tôi, đừng để kẻ xấu lợi dụng, thì tôi cũng đồng ý và nhờ luôn các anh, ý kiến của tôi có mục đích trong sáng, nếu ai lợi dụng cho mục đích xấu thì mong các anh hiểu cho và khẳng định giùm, trách nhiệm thuộc về người lợi dụng.
Khi ký vào bản Kiến nghị trả tự do cho Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ, tôi còn muốn bày tỏ quan điểm trên bình diện rộng hơn, để xây dựng xã hội tốt đẹp thì phải nhân ái với con người, tôn trọng con người, tôn trọng cá tính và quan điểm cá nhân. Tôi phản đối những hành vi hạ nhục con người. Trong lĩnh vực truyền thông, tôi phản đối thông tin miêu tả “đâm-chém-giết-hiếp”.
Nên sau phiên phúc thẩm xử Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ, tôi kinh ngạc khi phải xem phóng sự trên VTV1 tối 4/8/2011, theo tôi là thuộc loại “đâm-chém-giết-hiếp” vì muốn hạ nhục một con người, thậm chí nhiều hơn. Tôi bất bình vì VTV1 sử dụng tiền của dân đóng thuế, trong đó có thuế thu nhập cá nhân và thuế kinh doanh của gia đình tôi, mà lại làm một phóng sự kém văn hóa như thế. Dù phóng sự ấy bắt đầu từ phiên tòa, không từ lúc khởi nguồn vụ án là vụ bắt Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ với hai bao cao su đã sử dụng ở khách sạn, thì tôi cũng cho rằng đó là phóng sự “kéo dài hai bao cao su đã sử dụng” mà thôi. Tại sao phải kéo dài hai bao cao su đã sử dụng ra trên VTV1 như vậy, ai tổ chức, có vui sướng gì hay lợi ích gì cho gia đình ai đó (cha mẹ, vợ con hay chồng con) thì tôi không biết, cũng như không biết được những say mê miêu tả “đâm-chém-giết-hiếp” khác trên báo chí quốc doanh nói chung.
Hoặc bài của ông Đại úy Nguyễn Văn Minh trên báo Quân Đội Nhân Dân số ra ngày 31/7/2011 khi hồ đồ cho rằng, thông tin trên mạng xã hội là rác rưởi, theo tôi cũng thuộc loại đâm-chém-giết-hiếp. Bởi vì nhằm mục đích hạ nhục con người.
Lâu nay dư luận vẫn phê phán báo chí “đâm-chém-giết-hiếp”, thường tập trung vào nghĩa đen. Nhưng dân gian đã biết “lời nói là đọi máu” hoặc “giết người không gươm”, thì báo chí “đâm-chém-giết-hiếp” không chỉ khi miêu tả những hành vi trần trụi của bản năng hoang dã, mà còn có khi dưới nhiều hình thức bóng bẩy, vẻ cao đạo. Loại sau lại thường tùy tiện theo cảm tính, a dua vô căn cứ, trống không như “chó sủa bóng trăng”, kiểu chửi đổng “chủ nghĩa tư bản thối nát”, nhưng sự lăng nhục con người, hủy hoại đạo đức xã hội thì rất nghiêm trọng.
Cần Thơ ngày 8/2011
PDT

Không có nhận xét nào: