(Tamnhin.net) – Phần nhiều sự oan sai có hệ lụy không nhỏ trong đời sống xã hội vì nó liên quan tới niềm tin của cộng đồng về công lý và quan trọng hơn, liên quan đến chính số phận con người. Quyền công dân sẽ không được coi trọng nếu đó đây trên đất nước này vẫn còn những người thực thi luật pháp vừa thiếu cái tầm vừa thiếu cái tâm.
Đã một tháng kể từ ngày được trả tự do vì vô tội, nhưng ông Võ Văn Hùng (ấp 3, xã Xuân Tâm, huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai) vẫn chưa hết phẫn uất, bàng hoàng về những gì đã xảy ra với mình. Số là trong hồ sơ của Công an Quận 6 TP.HCM từ mười năm trước có một vụ lừa đảo và bên bị hại khai người lừa đảo xưng tên Võ Văn Hùng. Vì trùng họ tên nên ngày 12/11/2010 ông Hùng bị còng tay giải đi như một tên tội phạm giữa ánh mắt ngơ ngác của bà con lối xóm. Mặc dù chiều cùng ngày, công an biết bắt nhầm người nhưng ông Hùng vẫn bị áp giải đưa về Công an quận 6 và nhốt đến chiều 15/11 mới được xe thồ chở ra bến xe miền Đông (TP.HCM) để tự về nhà (Đồng Nai) mà không được cấp bất cứ giấy tờ nào xác minh vô tội. Mãi đến chiều 8/12, Ban chỉ huy Công an Quận 6 mới cử người đến nhà ông Võ Văn Hùng để xin lỗi về việc ông bị công an bắt nhầm.
Mặc dù việc xin lỗi anh Hùng của công an Quận 6 TP. HCM là sự cầu thị đáng ghi nhận trong bối cảnh hiện tại. Tuy nhiên, sau bi hài kịch trớ trêu mà ông Hùng phải hứng chịu, chỉ một lời xin lỗi trơn tru, đơn giản của những người có sứ mạng thực thi luật pháp liệu có đơn giản giải quyết được tất cả? Ai sẽ phải chịu trách nhiệm và hình phạt vì lối làm việc tắc trách, vô cảm dẫn đến coi thường, rẻ rúng số phận con người? Ai phải bồi thường danh dự và vật chất cho ông Hùng sau “những ngày tù tội” vừa qua và bị đối xử nhục mạ bởi một số công an quận, theo lời ông Hùng nói với báo chí. Một ngày tù bằng nghìn thu ở ngoài, chấn thương tâm lý sau tai họa biết bao giờ mới nguôi ngoai trong tâm thức người công dân hiền lành vô tội này?
Việc bị bắt, xét xử oan sai không phải là chuyện hiếm ở nước ta thời gian qua. Đầu năm nay, dư luận hẳn chưa quên vụ 3 thanh niên Nguyễn Đình Tình, Nguyễn Đình Lợi và Nguyễn Đình Kiên thuộc xã Yên Nghĩa, huyện Hoài Đức, tỉnh Hà Tây cũ (nay là PhườngYên Nghĩa, Quận Hà Đông, Hà Nội) được Tòa án tối cao tuyên bố vô tội và trả tự do sau gần 10 năm ngồi tù khốn khổ vì tội hiếp dâm và cướp tài sản. Dầu sao thì được minh oan cũng là may mắn, nhưng rồi phần đời còn lại của những công dân thấp cổ bé họng này liệu có bình yên sau những năm tháng ròng rã phải ngồi sau song sắt vì cái tội mà họ không hề phạm phải?
Phần nhiều sự oan sai có hệ lụy không nhỏ trong đời sống xã hội vì nó liên quan tới niềm tin của cộng đồng về công lý và quan trọng hơn là nó liên quan đến chính số phận con người. Quyền công dân sẽ không được coi trọng nếu đó đây trên đất nước này vẫn còn những người thực thi luật pháp vừa thiếu cái tầm vừa thiếu cái tâm.
Gần một thế kỷ trước đây, Felix Edmunovich Dzezinski, bạn chiến đấu của Lê Nin và là cán bộ lãnh đạo công an của nhà nước xã hội chủ nghĩa đầu tiên trong lịch sử, đã nói rằng một khi bộ máy chính quyền bắt oan và xử oan một người, nó tạo ra cho mình một kẻ thù có sức mạnh bằng một ngàn người…
Những lời nói của Dzezinski phải chăng cũng là một trong những bài học đầu tiên mà những “công bộc của dân” trong công tác thực thi pháp luật cần ghi nhớ nằm lòng?
N. D.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét