Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

Điếu văn của Kỳ Duyên đọc cho bố Nguyễn Cao Kỳ

  
   Kính Thưa chư vị cao tăng Phật Giáo.
   Kính thưa Ngài Đại diện Hoàng Gia và chính phủ Mã Lai
   Kính thưa toàn thể quan khách, những bạn bè của bố mẹ Kỳ Duyên, các chú các bác, thân bằng quyến thuộc và các bạn của KD.
   Trước hết KD rất nghẹn ngào gửi lời cám ơn đến tất cả quí vị đã đến phúng điếu, tiễn đưa và chia buồn với gia đình chúng tôi. Trong lúc tang gia bối rối thế nào cũng có điều sơ xuất, xin quí vị hãy nịêm tình tha thứ cho.
   Sự có mặt của quí vị ở đây hôm nay, đường xá xa xôi diệu vợi, đã nói lên lòng ưu ái của quí vị đối với bố chúng tôi thật tuyệt vời. Tôi tin chắc Linh hồn của bố tôi, quanh quẩn đâu đây , chắc đang mỉm cười nhìn quí vị!
   Bố ơi!
   Thế là bố đã ra đi vĩnh viễn thật rồi…! tự nhiên chúng con cảm thấy hụt hẫng, mất mát một điểm tựa tinh thần vô cùng quí giá. Lúc còn sống, tuy mấy bố con vì hoàn cảnh nên mỗi người một phương, nhưng khi gập chuyện gì khó khăn thì lại non dại chạy về với bố, và bố đã cho chúng con những lời khuyên nhủ thật xác đáng.
    Đôi khi hoang mang vì thấy có một số người chống đối bố, chúng con hỏi, thì bố giảng giải tường tận cho chúng con…và chúng con lại thấy rất hãnh diện về lý tưởng, về lòng yêu nước cũng như tinh thần khởi bước hòa giải dân tộc của bố.
Giống như vừa được thêm nội lực, chúng con lại tự tin, và mạnh dạn đối diện với cuộc sống.
    Con thiết nghĩ, niềm tự hào và hãnh diện về bố trong lòng chúng con còn to lớn và quí giá hơn tất cả tiền bạc trên thế gian mà bố có thể để lại được cho tụi con.
    Bố đã dậy chúng con biết làm người, cho chúng con ngửng mặt lên hiên ngang với đời, chứ không phải âm thầm, tự ti mặc cảm vì bố mình. Bố nói : “muốn thực thi lý tưởng, mình phải dũng cảm và vững tin ở mình. Chấp nhận khó khăn và một vài chống đối của những người chưa hiểu mình hay không đồng chí hướng. Và… lẽ dĩ nhiên là cô đơn rồi ! đó là cái giá mình phải trả thôi! Nhưng khi có lý tưởng mình sẽ không còn sợ gì nữa!”
    Bố đúng hay sai, sau này sử xanh sẽ phán xét. Chỉ biết rằng riêng chúng con, với tư cách khách quan là một công dân VN ( vì chúng con đã đủ tuổi trưởng thành để biết xét đoán, và không thiên vị ) Chúng con thật tự hào, kiêu hãnh và vinh hạnh được là con của bố!
   Ai cũng có những lỗi lầm trong đời sống cá nhân. Bố cũng không tránh khỏi. Tuy nhiên bố đã sống một đờiđáng sống. Ngày đó, nếu muốn, Bố đã có thể trở thành Tổng Thống một cách thuận lợi. Nhưng bố đã từ chối, chỉ vì muốn nêu cao tinh thần liêm khiết, và giữ tình đoàn kết của quân đội mà bố vẫn chủ trương.
      Người đời có thể chê bố quá thẳng thắn, ruột ngựa, không có thủ đoạn hay : “non jeu”. Nhưng không ai dám nói bố không yêu nước và với chúng con, như thế là đủ.
      Bố đã hoàn tất xứ mạng của mình trên cõi tạm này rồi. Đã mãn hạn kỳ, Xin bố hãy buông thả và thanh thản ra đi,  với lòng bình an, với tâm tự toại...
   Từ nay âm dương cách trở rồi! bố ơi…Vĩnh biệt bố, chúng con rớt nước mắt trên  môi cười để đưa tiễn bố lần cuối cùng hôm nay, và cầu mong bố …thấy bóng Thiên Đường cuối Trời thênh thang.
         Chúng con, Thắng, Trí, Đạt , Tuấn, Kỳ Vân, Kỳ Duyên và các cháu nội ngoại cùng khóc và thương tiếc  bố..
                                    Vĩnh biệt bố.
                      
                                         Malaysia 27- 7 – 2011.       

4 nhận xét:

Công Dân SG nói...

Xin chia buồn cùng gia quyến cô Kỳ Duyên! Có điều rất tiếc rằng đến thời điểm này ý nguyện của cha cô chưa trở thành sự thật!

Tran Dai Nam Long nói...

Một con trâu chết mà bộ da không thể sử dụng được.
Một con "sâu bọ lên làm người" chết để lại tiếng nguyền rủa cả đời.
Thế gian đã bớt đi một ký sinh trùng. Xin chúc mừng cho dòng họ Nguyễn Cao.

Người Quảng nói...

Trở về với mảnh đất ông cha đâu phải là sự phản bội. Thật đáng buồn cho ông Nam Long, cái tên rất kêu: rồng phương nam, nhưng đến người chết cũng không tha nguyền rủa. Giống tiếng kêu con thạch sùng.

Trần Đại Long Nam nói...

1. Trâu chết để da ngưòi ta chết để tiếng và ở đây là để tiếng nguyền rủa.
2. Vấn đề đặt ra không phải là về với mảnh đất ông cha. Có lẻ ông bạn không biết gì về NCK ngoài chuyện NCK về VN.
3. Vì ông bạn vẩn cho rằng NCK là con người nên mới bức xúc. Âu cũng là "Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã". Đời nay có lắm "trâu bọ lên làm người" và "chó nhảy bàn độc"