Thầy ơi!
Ngày nào em cũng có vào nhà LỘC PHƯỚC xem hai ba lần, em có đọc hết những bài thơ xướng họa của quý thầy, em thấy quý thầy tuổi cao, mà còn minh mẫn quá chừng, các em tệ quá thầy ơi. HẢI chẳng biết bạn bè ai còn hay mất, hiện đang sổng ở đâu?
Em thấy Thầy và Thầy Lộc làm thơ hay quá mà còn để tâm huyết vào trường mình. Mấy thầy không ở quê hương cùng các em, mà qúy thầy dành hết tình cảm vào bọn em, thật là đặc biệt ít nơi đâu có được.
Bởi vậy bạn em có câu:THẦY ƠI! THƯƠNG QUÁ LÀ THƯƠNG / BẢNG ĐEN, PHẤN TRẮNG VẼ ĐƯỜNG CHO EM (Thơ Thanh Hựu). Thật vậy các em luôn luôn kính mến và biết ơn quý thầy vô cùng
Không thể nào nói lên hết tấm lòng của bọn em vì không biết làm thơ như quý thầy, buồn quá phải không thầy, xin đừng trách bọn em nghe thầy.
Thôi em dừng ở đây, mai mốt em viết tiếp.
Kính chào thầy.
Em: Trương Thị Nguyên.
1 nhận xét:
Không biết học trò Lộc Phước đi đâu hết trơn, chỉ thấy có Trương Thị Nguyên, hoa khôi của trường xuất hiện thôi nhỉ?
Đăng nhận xét